I rarely get to eat fresh food when visiting my in-laws
I rarely get to eat fresh food when visiting my in-laws.
My mother-in-law usually stores leftover food from parties in the freezer, and she brings it out for special occasions.
My wife and I have been married for over two years, and we don’t have children yet because she isn’t ready, and I want to respect her feelings. I’m turning 28 next year, so we’re planning to have our first child then. I earn a stable monthly salary of 30 million VND, while my wife used to make 7 million but has recently quit to take an accelerated language course. We’re currently living with my parents, but I’m planning for us to rent our own place after the Lunar New Year. In both my family and my wife’s, no one has ever moved out to live separately. Typically, family members stay together until the parents can help financially before anyone considers moving out.
Seeing everyone live together under one roof for nearly a decade, I honestly would rather rent a place and live independently. Relatives might criticize us, questioning whether my parents are difficult to live with, but I’d rather deal with that. My parents are actually very easygoing. My wife can sleep in on Sundays until 10 or 11 a.m. without anyone complaining. Since we got married, neither my mom nor dad has ever scolded us. Household chores and cooking are shared, so everything gets done easily.
Besides us, there’s also my brother-in-law and his wife. I’ve overheard my wife talking with her mother, mentioning that her sister-in-law often uses overtime as an excuse to come home late and just go straight to bed. My brother-in-law does the same. So, I’ve come to realize that they, too, may avoid eating at home due to the food situation. After coming over a few times and finding only leftovers or nothing at all, I started buying food on the way to their house, saying it was a craving, then eating before meals. I sometimes buy six portions for everyone or just a baguette. Oddly enough, the baguette I bring often ends up being the freshest and nicest item on the dinner table.
In contrast, my own family has never left my brother-in-law without something to eat. If we’re cooking something he doesn’t like, my parents will immediately prepare something else, always fresh, never reheated. The last time I stayed at my in-laws over a weekend, besides the beef noodle soup I bought, I survived on baguettes and instant noodles. I had only one fresh serving of noodles soup, and the rest mysteriously disappeared. My father-in-law even cooked instant noodles, so I “had” to eat that. I decided to address the issue directly with my wife. I told her that in the future, it would be nice if she could prepare something in advance for me to bring when we visit, so I’d have something to eat. She was upset, saying that from now on, I shouldn’t come with her and that she’d visit her parents alone.
I’m seeking advice.
---
---
Tôi hiếm khi được ăn đồ tươi mới khi về nhà vợ
Đồ ăn đám tiệc ăn không hết, mẹ vợ cất lên tủ đá, hôm nào có dịp lại lấy ra.
Vợ chồng tôi cưới được hơn hai năm, chưa có con do tâm lý vợ chưa sẵn sàng nên tôi chiều theo. Sang năm tôi 28 tuổi nên dự định có con đầu lòng. Lương cứng của tôi 30 triệu đồng. Vợ làm lương 7 triệu nhưng đã nghỉ để học cấp tốc lấy bằng ngoại ngữ. Tôi vẫn còn ở chung với ông bà nhưng xác định hết tết âm lịch dọn ra thuê nhà luôn. Dù trong gia đình tôi cả dòng họ nội ngoại, cả luôn bên vợ chưa có trường hợp thuê nhà ở để ra riêng. Hầu hết toàn cố gắng ở chung rồi đợi cha mẹ các bên cho tiền xong mới ra riêng.
Nhìn cảnh ai cũng phải chịu đựng ở chung gần 10 năm, thú thật giờ thà tôi thuê nhà ra riêng. Bà con có lời ra tiếng vào, dị nghị nói bố mẹ tôi khó ở lắm hay sao mà phải tới mức thuê nhà ra riêng, tôi cũng chịu. Dù bố mẹ tôi cực dễ, có hôm chủ nhật ngủ vợ ngủ tới 10-11h cũng không bị la. Từ hồi cưới về tới giờ, cũng chưa bị bố hay mẹ tôi la bao giờ. Việc nhà, cơm nước, mỗi người một tay là xong.
Ngoài vợ chồng tôi, có vợ chồng anh vợ. Tôi nghe loáng thoáng khi vợ nói chuyện với mẹ vợ là chị dâu toàn lấy cớ tăng ca rồi về xong ngủ luôn, anh vợ cũng vậy. Vậy nên tôi thầm nghĩ cũng vì lý do ăn uống mà gần như vợ chồng anh vợ chả ăn uống ở nhà. Sau vài lần về không có gì ăn hoặc toàn đồ cũ, khi về tôi mua sẵn đồ ăn dọc đường, lấy cớ là thèm này thèm kia rồi ăn trước bữa ăn. Tôi mua đủ 6 phần cho cả nhà hoặc nhiều khi chỉ mua ổ bánh mì. Tới giờ cơm mà cái ổ bánh mì tôi mua là món ngon, cầu kỳ và tươi nhất trên bàn ăn.
Trong khi tôi cũng có chị và anh rể. Nhà tôi chưa từng để anh rể không có gì ăn cơm, nhiều khi nhà ăn món mà anh rể không ăn được là bố mẹ tôi lật đật chuẩn bị món khác liền, chế biến tươi mới chứ không phải đồ ăn liền. Đợt vừa rồi tôi về hai ngày cuối tuần, ngoài mấy bịch bún bò tôi mua, hai ngày tôi chỉ có bánh mì, mì gói bỏ bụng. Bún bò thì tôi ăn chỉ ăn đúng một phần lúc vừa về, phần còn lại tôi không thấy ai lấy ra ăn, bố vợ chủ động xào mì gói nên tôi cũng "bị" ăn theo. Tôi quyết định nói thẳng vấn đề này với vợ. Tôi nói mai mốt có gì làm sẵn đồ rồi đem về dưới để tôi còn có cái mà ăn. Vợ dỗi và kêu mốt tôi không cần về chung nữa, vợ về một mình là được. Xin các cô, các bác cho tôi lời khuyên.
Thành Hưng
https://vnexpress.net/toi-hiem-khi-duoc-an-do-tuoi-moi-khi-ve-nha-vo-4814415.html
Nhận xét
Đăng nhận xét