Clouds disperse because of the wind, made beautiful by tolerance
Clouds disperse because of the wind, made beautiful by tolerance.
Tolerance is warm like water, gentle like poetry, precious like gold, and clear as crystal. Specifically, tolerance means responding to recklessness with reason, meeting selfishness with generosity, and exercising restraint in the face of ignorance.
In life, we can't avoid conflicts and disputes among colleagues, friends, or family. It's common to see tensions arise between spouses, siblings, or in-laws. When these unfortunate situations occur, it’s like a bomb going off, scattering fragments in all directions and leaving no one unscathed. Yet, when the storm settles, we often lament, wishing we could have been more restrained, more tolerant, and more forgiving—preventing the fractures, the pain, and the scars left behind.
The more tolerant you are toward others, the wider your path will be; the more tolerant you are toward yourself, the more peaceful your life becomes.
Tolerance isn’t about sweet talk, nor is it a negotiated agreement; it’s based on a voluntary, heartfelt choice rooted in love, understanding, empathy, and kindness.
The famous writer Yang Jiang once said: “We once faced life’s storms with anticipation, only to realize in the end that the most beautiful scenery in life is the peace and quiet within our own hearts. We once sought approval from the world outside, only to discover that our world is truly our own, with no relation to anyone else.”
Whether someone lives a good life or has high personal cultivation doesn’t necessarily relate to material wealth but is closely tied to the level of their soul. The state of mind and its realm determine the depth and quality of our lives.
---
---
Mây tan vì gió, đẹp vì bao dung!
Bao dung ấm áp như nước, êm dịu như thơ, quý như vàng, trong vắt như ngọc.
Khoan dung, nói một cách cụ thể, đó là dùng lý trí để đối phó với sự liều lĩnh, dùng tấm lòng độ lượng để đối đãi với sự ích kỷ hẹp hòi và kiềm chế trước sự thiếu hiểu biết.
Trong cuộc sống của chúng ta không thể tránh khỏi những xung đột, tranh chấp giữa đồng nghiệp, bạn bè. Không hiếm những trường hợp bất hòa giữa vợ chồng, anh em, mẹ chồng con dâu trong gia đình. Khi những điều tồi tệ này xảy ra, nó như một quả bom được kích nổ, những mảnh vỡ của quả bom đó sẽ văng về tứ phía và mọi người sẽ không tránh khỏi sự tổn thương. Nhưng khi sự việc qua đi, họ lại than thở rằng, giá như lúc đó mình có thể kiềm chế hơn, có thể bao dung hơn, độ lượng hơn thì sẽ không dẫn đến tình trạng rạn nứt, làm tổn thương và để lại cho nhau những vết sẹo.
Bạn càng khoan dung với người khác, thì con đường của bạn càng rộng mở, bạn càng khoan dung với chính mình thì cuộc sống của bạn càng bình yên.
Bao dung không phải là một cuộc nói chuyện ngọt ngào, càng không phải là sự ngã giá thỏa thuận, mà nó dựa trên sự tự nguyện từ lòng yêu thương, thấu hiểu, đồng cảm và tử tế.
Nhà văn nổi tiếng Dương Giáng tiên sinh từng nói: “Chúng ta đã từng háo hức trước những sóng gió của số phận, nhưng chỉ đến cuối cùng chúng ta mới phát hiện ra rằng, cảnh đẹp nhất trong cuộc đời thực ra chính là sự bình yên và tĩnh lặng của lòng mình. Chúng ta đã từng chờ mong sự chấp thuận của thế giới bên ngoài, cuối cùng chỉ để phát hiện ra rằng, thế giới là của riêng mình và không liên quan gì đến người khác”.
Một người sống tốt hay không, tu dưỡng có cao hay không, không nhất thiết liên quan đến của cải vật chất, mà liên quan mật thiết đến tầng thứ của tâm hồn. Tâm trí có cấp độ, cảnh giới của nó quyết định chất lượng và độ nông sâu cuộc sống của chúng ta.
Sưu tầm
Facebook CKL
Nhận xét
Đăng nhận xét