My Wife's Sister Is Jealous and Insults My Family

My Wife's Sister Is Jealous and Insults My Family

My wife's sister recently made her feel hurt and humiliated. What seemed like a trivial matter turned out to be far more complicated in her mind.

My wife and I have been married for nine years. In the early years, we struggled with fertility issues for about three years, and at that time, I was just starting my career with a salary barely enough to get by. I took care of my wife’s medical treatments and medications without asking for help from either side of the family since both were financially unstable. There were times I had to borrow money to pay for treatments, but we never took a single penny from her family.

Three years after our wedding, after many rounds of medications and treatments, we were blessed with our first child. From the time our child was born until they were a year old, I moved my wife and child to the city to live with me, closer to my workplace. I didn’t ask my parents or in-laws to help with childcare. My mother was already caring for my brother’s child in the countryside, and I didn’t want to trouble my mother-in-law or risk stirring up jealousy with my wife’s two sisters. Though my salary was just enough to get by, I managed to get my wife a job at a company near mine, and she returned to work a few months after giving birth.

We hired someone to live with us and help with childcare. Since our child was still young and the city air was polluted, they often got sick with colds and throat infections. Seeing this, we discussed the situation and decided my wife would temporarily leave her job and stay home to care for our child until they were old enough for school. During this time, my mother-in-law was living alone because my brother-in-law worked far away. Since there were many opportunities near her home to work from home, my mother-in-law suggested that my wife and child move in with her, and my brother-in-law was happy with the idea.

Although my wife and child lived with my mother-in-law, we didn’t accept any financial help from her. On the contrary, we occasionally gave her money for personal expenses and family events. Things remained normal even after my brother-in-law returned home. My wife continued to cover all daily expenses because my mother-in-law didn’t work and had no income. I also invested in equipment for my wife to work from home, allowing her to earn a few million VND a month, in addition to the money I provided.

My wife's sister, who married and lives nearby, faced financial difficulties after her wedding because her husband was often sick and unable to work. At that time, my wife’s family was also struggling—my mother-in-law had to work as a laborer, and later my father-in-law became terminally ill, draining their finances. Since my mother-in-law couldn’t help with childcare, my wife’s sister harbored jealousy toward her and often criticized her for not taking care of her children.

There was a time when my mother-in-law had to be hospitalized and undergo surgery twice, and although my wife had a small child and was pregnant with our second, I took time off work to take her to the hospital. I asked my wife’s sister to stay with our mother-in-law at night while I cared for her during the day, but she refused, saying she had ducks at home that needed tending and was afraid they’d be stolen. So my wife and I took turns caring for our mother-in-law ourselves.

In the past three years, my wife's sister's husband, who was deep in debt due to gambling, had to work abroad and managed to save a few hundred million VND. They planned to buy a small portion of my mother-in-law’s land, hoping to have one of their children live there since their house was too small, and they had no land of their own. She told her mother that the land didn’t have a deed and should be sold at a low price. My mother-in-law, wanting to help her child, agreed to sell part of it cheaply, but soon after, my wife's sister demanded a land deed and insisted that her mother bear all the costs for it. My wife and I knew about the sale but didn’t involve ourselves, and I told my wife not to accept any money from her mother.

My job is stable now, and by the end of the year, we plan to ask my mother-in-law’s permission to build our own home, so we can settle down and not have to rely on her anymore. Our child is also getting ready to start school. Recently, my wife’s sister hinted several times that my wife should move back to my family’s house and not stay with their mother anymore. But life doesn’t always go as planned, and my wife and her sister recently had a major argument. In front of my mother-in-law and some neighbors, my wife’s sister insulted her, accusing her of squandering their mother’s money from the land sale and bringing bad luck to the family. She even went so far as to say that because my family was living there, my brother-in-law, now 32, couldn’t get married. When our children scribbled a bit on the wall, she demanded that we repaint the house, claiming that we had ruined everything.

Fed up and needing clarity, my wife and I decided to take our child back and host a family meal with my mother-in-law, inviting her sister so we could confront these accusations. Both my mother-in-law and brother-in-law said nothing was true. With no valid argument left, my wife’s sister resorted to accusing us of bringing bad luck to the family, even dragging my own mother into the conversation, saying I should return home and have my mother teach me how to behave. I simply told her not to bring my mother into this, and I stayed respectful for the sake of my mother-in-law and brother-in-law.

As a son-in-law, I find my wife’s sister unreasonable, never supportive or helpful. We went through years of illness and treatments without asking her for anything, yet now she treats us this way. I feel sorry for my wife. She must be feeling overwhelmed, sad, and exhausted after all of this. I’m sharing my story in hopes of receiving advice or support. Thank you sincerely.

Nguyen Dung

---


---

Chị gái vợ đố kỵ, xúc phạm vợ chồng tôi

Chị gái vợ vừa khiến vợ tôi buồn tủi, chuyện tưởng chừng không có gì nhưng hóa rất phức tạp trong suy nghĩ của chị ấy.

Chúng tôi lấy nhau chín năm, thời gian đầu vợ gặp khó trong vấn đề sinh sản khoảng ba năm, khi đó tôi khó khăn vì mới đi làm mức lương chỉ đủ ăn. Việc chữa trị, thuốc thang cho vợ khắp nơi, nhưng biết hai bên nội ngoại đều không có điều kiện nên tôi tự sắp xếp và lo cho vợ. Có khi đi vay mượn tứ tung để thuốc thang hay điều trị, cũng chúng tôi chưa từng nhận của nhà ngoại một đồng.

Ba năm sau cưới, qua bao đợt thuốc, điều trị mà vợ chồng trải qua, trời thương nên chúng tôi đã có đứa con đầu lòng. Từ khi sinh đến khi con một tuổi, tôi đón vợ con xuống thành phố ở cùng, cũng gần chỗ tôi làm việc. Tôi không nhờ nội ngoại trông con vì bà nội lại chăm con cho em trai tôi ở quê; không dám nhờ bà ngoại vì ngại phiền và cũng đề phòng chuyện hai chị gái vợ đố kỵ sinh xích mích. Tuy mức lương đủ sống nhưng vì xin cho vợ làm ở công ty cạnh chỗ tôi nên sau sau tháng sinh vợ phải đi làm lại.

Vợ chồng tôi thuê người ăn ở cùng và trông con. Khi này con còn nhỏ, không khí thành phố cũng ô nhiễm nên con thường xuyên ốm vặt như sổ mũi, viêm họng. Thấy vậy vợ chồng tôi bàn nhau để vợ tạm thời nghỉ việc công ty đang làm, ở nhà trông con đến khi con đi lớp. Lúc này bà ngoại ở nhà chỉ có một mình, anh vợ đi làm xa không có ở nhà, gần nhà vợ lại nhiều chỗ có thể lấy hàng về làm tại nhà nên bà ngoại nói về với bà, anh vợ cũng vui vẻ đồng ý.

Tuy ở cùng bà ngoại nhưng mọi chi tiêu, tiền bạc chúng tôi đều không nhận của bà cho, ngược lại thỉnh thoảng biếu bà tiền tiêu vặt, cỗ bàn. Thời gian không lâu anh trai vợ về, mọi thứ vẫn bình thường, mọi chi tiêu ăn uống hàng ngày vợ đều chi vì bà ngoại không đi làm, không có thu nhập. Tôi đầu tư cho vợ máy móc, vợ nhận hàng về làm tranh thủ khi rảnh, tháng cũng kiếm được vài triệu đồng, cộng với tôi đưa thêm. Chị vợ lấy chồng cách không xa, ngày mới cưới gia đình chồng cũng nghèo khó, vất vả, chồng hay ốm đau bệnh tật. Khi đó gia đình vợ tôi khó khăn, bà phải đi làm thuê, thời gian sau bố vợ lại mắc bệnh hiểm nghèo, tiền bạc và tài sản cũng vì thế tiêu tốn nhiều, bà càng không thể trông con cho chị gái nên bao lần chị đố kỵ với vợ tôi và chì chiết chuyện mẹ vợ không quan tâm trông cháu cho chị.

Có thời gian mẹ vợ hai lần đi viện và mổ mà vợ lúc đó con nhỏ, sau này bầu đứa thứ hai sắp sinh tôi phải xin nghỉ về đưa mẹ vợ vào viện. Lúc đó tôi gọi chị vợ lên viện trông buổi tối, còn mình trông ban ngày, chị gái vợ lại bảo ở nhà có đàn vịt phải trông, sợ bị trộm nên không trông được. Tôi bảo vợ là vợ chồng sẽ chia nhau lên chăm lo cho bà.

Ba năm trở lại đây, chồng chị gái do làm ăn không ra tiền, cộng với lô đề, nợ nần nhiều nên đi xuất khẩu lao động và tích góp được vài trăm triệu đồng. Anh chị tính về mua lại một phần nhỏ đất của mẹ vợ, ý định cho một cháu về ở đó do nhà chồng chị chật, không có đất đai gì. Chị nói với bà là đất của bà chưa có sổ, chỉ mua giá rẻ. Mẹ vợ tôi nghĩ vừa bán vừa cho con nên đồng ý nhưng ngay tháng sau chị đã đòi mẹ phải làm sổ đỏ, viết giấy cho tặng con gái mà chị không chịu chi tiền ra làm sổ, chỉ muốn mẹ chịu hết. Vợ chồng tôi biết bà bán đất cho chị nhưng không phải chuyện của mình nên cũng không tham gia, tôi bảo vợ không nhận một xu liên quan tiền của bà.

Hiện tại công việc của tôi ổn định, tính cuối năm xin phép mẹ vợ về và xây dựng ngôi nhà riêng của hai vợ chồng cho an cư lạc nghiệp, con cũng đến tuổi đi học nữa, không dám nhờ bà mãi. Mấy lần chị gái vợ cũng nói ý bảo vợ tôi về nhà chồng, không được nhờ mẹ nữa. Nhưng người tính không bằng trời tính, chị gái vợ vừa rồi cãi vã với vợ tôi. Trước mặt mẹ vợ và hàng xóm đến chơi, chị lại chửi vợ tôi và nói em ở đó ăn xén hết tiền đất của bà, vì ở đó nên làm mất hết lộc của bà ngoại. Các cháu vẽ vài chỗ lên tường thôi mà chị vợ nói chúng mày phải sơn mới nhà cho bà, tại vợ con tôi ở đó làm cho anh trai vợ đến giờ 32 tuổi không lấy được vợ.

Quá bức xúc và cần rõ ràng, vợ chồng tôi quyết định cho cháu về và làm mâm cơm gia đình chào bà, cũng tiện thể mời chị gái vào ăn cơm để em nói chuyện trước cả nhà, hỏi những chuyện mà chị vợ nói có đúng không? Mẹ và anh trai vợ đều nói không có cái gì cả. Đuối lý, chị vợ quay ra nói vì vợ chồng tôi mà bà bị chúng tôi lấy hết lộc, chỉ mặt tôi và lôi cả mẹ đẻ tôi vào, ý nói tôi cần về mẹ đẻ tôi dạy lại. Tôi chỉ nói một câu là chị đừng lôi mẹ em vào đây, ngoài ra không hỗn hào vì tôn trọng mẹ với anh vợ. Mẹ và anh trai vợ hiền lành, lại không biết cách xử trí nên chỉ nói với tôi không có gì, nhưng lại không một lời nào với chị gái vợ.

Tôi là rể, thấy chị vợ quá đáng và không vun vén, giúp đỡ gì bao giờ. Chúng tôi mấy năm bệnh tật thuốc thang chữa trị khắp nơi không xin, không nhờ chị cái gì mà giờ chị lại thế, nghĩ thương vợ. Vợ về nhà chắc lo nghĩ, tủi thân nên tâm trạng luôn buồn và mệt mỏi. Nói lên đây mong được các bạn chia sẻ cùng, chân thành cảm ơn.

Nguyễn Dũng

Nhận xét

Bài đăng phổ biến