My wife thinks I'm useless despite earning nearly 50 million VND per month
My wife thinks I'm useless despite earning nearly 50 million VND per month
I went from being a low-ranking employee with a salary of 8 million VND to becoming a department head, earning six times more, but my wife still thinks I can't do anything right.
My wife and I are the same age, and we’ve been friends since childhood. She was also my first love. Today, we officially ended our marriage after 10 years together.
For the past 10 years, my wife has never had to live with my parents. But seven years after we got married, she cut ties with them, believing they were bad people. I know my family is not perfect, but my parents raised me and supported me as I grew up. I struggled for half a year to accept the situation with my wife and parents because she threatened to divorce me if I made it difficult. Why did I accept that? Because of our two children (a boy and a girl) who were just 6 and 3 years old at the time, and I needed to be there for them.
During the first three years of our marriage, my wife constantly compared me to others. At that time, I was just a low-level employee earning only 8 million VND a month. Later, my job and salary gradually improved. I am now the head of a department at a company, and my salary is six times higher than before (48 million VND). Meanwhile, after 16 years working at a commercial bank, my wife earns 20 million VND per month.
From the outside, people would think our family is happy and fulfilled. However, after 10 years of marriage, I can no longer tolerate my wife's personality, specifically:
She wants me to sign away any rights to our house and land, so I won’t be able to bring my parents to live with us in the future. She also makes all the decisions in the household, even about small matters like what I wear, eat, and do, and how the kids are educated. For bigger decisions like building a house, she decides everything on her own. It’s not that I don’t voice my opinion, but most of the time, she dismisses me, thinking I don’t know anything or can't do anything right. Over time, I became indifferent and stopped contributing my thoughts.
My wife has never once praised me, even though among her friends, no one holds a higher position or earns more than I do. She always expects me to be strong, saying things like I shouldn't complain about being tired or sick. Nine years ago, I was diagnosed with vestibular disorders and couldn't drive for more than 30 minutes due to severe headaches. But my wife said, "If you're always sick like this, how can you take care of your wife and kids?" Since then, I stopped showing any sign of illness in front of her.
Now, my parents are old, but they still have to work because I can’t help them financially. I give 100% of my salary to my wife, only keeping the travel allowance from work for my personal expenses. At this point, I feel like I don't need my wife anymore. I love my children very much, but I know she will fight for custody. After the divorce, I will only provide financial support for them.
My current concern is whether my son and daughter, without me by their side, will be bullied by their friends, feel insecure, or develop normally. But thinking about continuing to live with such a wife, I really can't do it anymore. Am I too weak and cowardly for deciding to get a divorce?
Pham Thao
---
---
Vợ nghĩ tôi vô dụng dù lương tháng gần 50 triệu đồng
Tôi từ một nhân viên quèn, lương tháng 8 triệu, trở thành một Trường bộ phận, lương gấp sáu lần, nhưng vợ vẫn nghĩ không làm được gì ra hồn.
Tôi và vợ bằng tuổi, là bạn học với nhau từ nhỏ tới lớn. Vợ cũng là mối tình đầu của tôi. Hôm nay, chúng tôi chính thức kết thúc duyên vợ chồng sau 10 năm chung sống.
Vợ tôi trong 10 năm qua chưa một ngày phải làm dâu. Nhưng bảy năm sau ngày cưới, vợ chính thức từ mặt ba mẹ chồng vì nghĩ rằng họ xấu xa. Tôi biết gia đình lớn của mình không căn bản, tuy nhiên ba mẹ là người sinh ra và nuôi dưỡng tôi khôn lớn. Chính tôi phải khổ sở suốt nửa năm để chấp nhận chuyện của vợ và ba mẹ vì vợ dọa sẽ ly hôn nếu tôi làm khó. Tại sao tôi lại chấp nhận chuyện đó? Vì hai đứa con tôi (một trai, một gái) vừa tròn 6 tuổi và 3 tuổi và tôi cần con.
Tôi luôn bị vợ lôi ra so sánh trong khoảng ba năm đầu về chung một nhà. Lúc đó, tôi chỉ làm nhân viên quèn và lương tháng vỏn vẹn 8 triệu đồng một tháng. Về sau, công việc và lương của tôi được cải thiện dần dần. Hiện tôi là Trưởng bộ phận của một công ty và lương đã gấp sáu lần lúc trước (48 triệu đồng). Còn vợ tôi sau 16 năm làm ngân hàng thương mại, lương tháng được 20 triệu đồng.
Người ngoài nhìn vào gia đình chúng tôi sẽ nghĩ có vẻ hạnh phúc và viên mãn lắm. Tuy nhiên, sau 10 năm kết hôn, tôi vẫn không chịu đựng được những tính cách của vợ, cụ thể là:
Vợ muốn tôi ký từ bỏ đứng tên trên giấy tờ nhà đất, để sau này tôi không được đón ba mẹ về ở cùng. Vợ cũng ra quyết định tất cả việc trong nhà, kể cả những chuyện nhỏ như chồng mặc gì, ăn gì, làm gì, con học hành ra sao? Đến những việc lớn như xây nhà cũng một mình vợ quyết định. Không phải tôi không dám ý kiến, nhưng đa phần vợ đều gạt phăng đi và nghĩ chồng không biết gì và không làm được gì ra hồn. Sau từng ấy năm, tôi dần trở nên bất cần và không còn muốn tham gia đóng góp ý kiến gì nữa.
Vợ chưa một lần khen ngợi tôi, mặc dù trong những người bạn của vợ, không ai hơn tôi về chức vụ và thu nhập. Vợ luôn muốn tôi phải mạnh mẽ, kiểu như: không được kể lể, than mệt hay đau bệnh. Chín năm trước, tôi bị rối loạn tiền đình và không thể chạy xe quá 30 phút, vì đầu nhức kinh khủng. Nhưng vợ bảo rằng: "Anh bệnh hoài như vậy thì sao lo được cho vợ con?". Từ đó, tôi không dám bệnh trước mặt vợ nữa.
Hiện, ba mẹ tôi đã già nhưng vẫn phải đi làm vì tôi không giúp đỡ gì được. Lương tháng của tôi phải nộp 100% cho vợ. Tôi chỉ giữ lại được khoản công tác phí mà công ty cấp cho để tiêu vặt. Đến hiện tại, tôi cảm thấy chẳng cần vợ nữa. Tôi rất thương con, nhưng tôi biết vợ sẽ giành quyền chăm sóc. Sau ly hôn, tôi sẽ chỉ chu cấp về mặt tài chính để nuôi con.
Nỗi lo hiện tại của tôi là con trai và con gái tôi khi không có ba ở bên, liệu chúng có bị bạn bè ăn hiếp không, con có mặc cảm không, con có phát triển bình thường không? Nhưng nghĩ đến việc phải tiếp tục sống chung với người vợ như vậy, tôi quả thực không làm được. Phải chăng tôi quá yếu đuối và hèn nhát khi quyết định ly hôn?
Pham Thao
https://vnexpress.net/vo-nghi-toi-vo-dung-du-luong-thang-gan-50-trieu-dong-4780216.html
Nhận xét
Đăng nhận xét