My Wife Says the Ten Men in My Family Couldn’t Keep Up with Her

My Wife Says the Ten Men in My Family Couldn’t Keep Up with Her

Whenever I go to my wife’s hometown, I always hear the other daughters-in-law complaining, saying that the men in my family are too incompetent and telling me not to act superior around my wife.

I was born into a Northern family with six brothers. Now, all of us are settled with our own families and children. The daughters-in-law are all kind and gentle; when it comes to housework, they are capable enough—neither too exceptional nor too bad. Since my mother is a traditional woman in every sense, all kitchen and household tasks were as easy as pie for her. She loves the daughters-in-law, as she has no daughters of her own, so she never demands or expects them to be as skilled as she is.

When there is an ancestral ceremony, my mother and the aunts would help with the cleaning, cooking, and preparing the offerings, while the men would take care of the incense, offerings, and sit together for discussions. Having grown up with this tradition for over 30 years, I thought this was normal until I got married and attended a ceremony at my wife’s family. I was surprised to see that the men in her family were quick to cook and clean. One cousin cooked stew as well as any restaurant, and another grilled seafood. The women worked, but the men were just as skilled. I found it a bit puzzling, but since I was in their house, I followed their ways and helped as much as I could.

Things started to get uncomfortable when I realized that, in my wife’s eyes, she held a very low opinion of the men in my family. I have always been proud of my well-educated, well-mannered family, which is a role model for many others. Yet, my wife looked down on us. During one argument, she told me that we men, who are supposed to be strong, let my mother, who is weaker, take on all the hard work. She said that in our family, the women are the strong ones, and the men are the weak ones. The more we argued, the angrier I became because she was speaking from her heart, saying that I, as a man, consider myself capable, but I can’t even cook a decent meal. She said I’m a father, yet I’ve never once been able to calm our crying child, always relying on her for everything. She said that a husband is supposed to be a pillar of support, but instead, I rely on her for such things. My wife has a stable job, earning less than I do, but she’s never lived off my money, and because of this, she doesn’t respect me as much.

She forgets that I work hard to earn more money and give her all my salary to manage. I love my wife and children more than anything, and I’ve never once been unfaithful. I consider myself a very loving husband compared to other men who cheat or are domineering. I’ve never raised my voice at her, only to be bullied by her because she knows I give in. I think since she bore my child, I should let her have her way. Why doesn’t she consider that and overlook my clumsiness?

To be honest, if you asked me to learn to cook or take care of the child now, I wouldn’t be able to. Men don’t have the natural instincts that women do. A wife and mother caring for the family is her role, her natural instinct. Why should she compete with a clumsy, rough husband and father? My wife even told me I’d never be able to “rise above” because she’s capable, earns money, and can do everything, and that the ten men in my family couldn’t keep up with her. Hearing this made me feel sad, and I don’t know who to share my thoughts with. I hope to find some understanding from others.

Quang Thành

---

---

Vợ bảo 10 người đàn ông bên nhà tôi chưa chắc theo kịp cô ấy

Lần nào về quê vợ cũng nghe các nàng dâu khác ca thán, thấy đàn ông bên nhà tôi quá dở, bảo tôi đừng lên mặt với vợ.

Tôi sinh ra trong một gia đình miền Bắc, nhà có sáu anh em đều là con trai, hiện mọi người đều yên bề gia thất, con cái đầy đủ. Các nàng dâu đều thuộc típ người hiền hậu, về phần nữ công gia chánh thì các cô đủ xài, không quá xuất sắc cũng không quá tệ. Vì mẹ tôi là người phụ nữ truyền thống đúng nghĩa, mọi công việc bếp núc, quán xuyến nhà cửa vào tay mẹ đều dễ như ăn kẹo. Mẹ lại thương các nàng dâu vì không có con gái, do vậy chưa bao giờ đòi hỏi hay bắt buộc con dâu phải giỏi giang như mẹ.

Khi có giỗ chạp, mẹ và các cô dì thím sẽ phụ giúp dọn dẹp, nấu nướng, bày biện cỗ, đàn ông chúng tôi sẽ lo việc nhang khói, thắp hương, ngồi đàm đạo. Hơn 30 năm lớn lên ở gia đình có phong tục như thế nên tôi nghĩ đây là điều bình thường cho đến khi lấy vợ và sang dự đám giỗ nhà vợ. Tôi ngạc nhiên vì đàn ông bên nhà vợ nấu nướng, dọn dẹp thoăn thoắt. Anh họ nấu phá lấu không thua ngoài hàng, một anh họ khác nướng hải sản, phụ nữ cũng làm và đàn ông cũng giỏi không kém phụ nữ. Tôi hơi khó hiểu nhưng nhập gia tùy tục, tôi phụ giúp trong khả năng.

Mọi sự trở nên khá khó chịu với tôi khi tôi nhận ra trong mắt vợ, đàn ông nhà tôi vợ đánh giá rất thấp. Tôi tự hào rằng gia đình mình gia giáo, học thức, lễ nghĩa, là tấm gương cho rất nhiều gia đình khác, thế nhưng lại bị vợ đánh giá thấp. Trong một lần cãi vã, vợ bảo chúng tôi là phái mạnh nhưng để cho mẹ là phái yếu phải vất vả dọn dẹp. Vậy nên đổi lại đàn ông là phái yếu, phụ nữ là phái mạnh. Càng cãi tôi càng bực vì vợ nói ra những suy nghĩ trong lòng cô ấy, nào là tôi là đàn ông tự cho giỏi giang nhưng không nấu được một bữa cơm ra hồn, rồi tôi làm bố nhưng con khóc chưa một lần biết dỗ, cái gì cũng ỷ lại vào vợ. Vợ bảo đáng lẽ chồng phải là chỗ dựa, còn tôi lại dựa vào vợ những công việc như vậy. Vợ có công ăn việc làm ổn định, kiếm ít tiền hơn nhưng chưa một ngày sống nhờ tiền của tôi, vì thế càng không coi trọng chồng.

Vợ quên rằng tôi đi làm kiếm tiền nhiều hơn, lương cũng đưa hết cho vợ giữ, thương vợ con không ai bằng, chưa một lần có ý hai lòng. Tự tôi nhận mình là người chồng thương vợ rất nhiều khi so sánh với các ông chồng khác lăng nhăng, gia trưởng. Tôi chưa một lần to tiếng với vợ, chỉ vợ bắt nạt tôi vì thấy tôi nhường. Tôi nghĩ vợ đã sinh con cho mình, việc gì tôi cũng nhường cô ấy một bước. Tại sao vợ không nghĩ đến những điều đó mà bỏ qua cho những vụng về của tôi?

Thực sự bây giờ bảo tôi học nấu nướng, chăm con, tôi không làm được. Đàn ông không có cái bản năng đó của phụ nữ. Người vợ, người mẹ chăm sóc gia đình đã là một thiên chức, bản năng, tại sao lại hơn thua với người chồng, người cha thô kệch, vụng về? Vợ còn lên mặt bảo tôi đừng hòng trên cơ vì vợ giỏi giang, kiếm được tiền, làm được mọi thứ và 10 người đàn ông bên nhà tôi chưa chắc theo kịp cô ấy. Tôi nghe khá buồn, chẳng biết tâm sự với ai, mong được các bạn cùng chia sẻ.

Quang Thành

https://vnexpress.net/vo-bao-10-nguoi-dan-ong-ben-nha-toi-chua-chac-theo-kip-co-ay-4804007.html


Nhận xét

Bài đăng phổ biến