My wife has lost feelings and betrayed me
My wife has lost feelings and betrayed me.
I always thought that providing materially, not drinking, not being involved with other women, sharing household chores, taking care of our child with my wife, and giving her gifts on holidays was enough.
I am the author of the post “My wife started wearing perfume and short dresses at her new workplace.” Thank you all for the advice on my story. After thinking it through, I decided to address it directly with both my wife and her colleague. I texted him and suggested we meet to talk in person. However, he refused, saying he was very busy. He denied having anything with my wife and even sent me screenshots of their messages, in which he advised my wife to reconcile with me. He also added, “If I had wanted things to go further, they would have.”
I don't trust him, though. If he had no intentions toward my wife, he wouldn’t have started approaching her and frequently confiding in her (this started about 2-3 weeks before I found out), occasionally treating her to coffee or milk tea at work, or offering to drive her home after company outings. I feel he’s only trying to pin all the responsibility on my wife because he’s afraid.
After that, I spoke to my wife directly, telling her I knew about her and this coworker. She denied it, insisting I was imagining things and warning me not to cause trouble for her at work. I then asked her if she would be willing to publicly share her messages with him, to which she fell silent. So I stated my position clearly: First, if she’s truly lost all feelings for me and doesn’t want to make an effort anymore, we should end things. Then she can be with whoever she wants, but I will not tolerate an affair. Second, she needs to cut things off with that colleague, come back to our family, and work together with me to repair and rebuild our relationship.
I gave my wife time to think it over and reflect on everything before deciding. I also asked her why she had lost feelings for me and about the times she’d wanted me to change but I hadn’t. She replied that it wasn’t because of anything big, just small everyday issues. It’s true that I don’t show her the affection and warmth I used to back when we were dating. Out of ten things she wants, I’ll only agree to five or six, something along those lines. I thought providing for the family, not drinking or straying, sharing household duties, taking care of our child together, and giving gifts on special occasions was enough. But clearly, my wife needs other things—affectionate gestures, romance—which I admittedly have shown less of since our marriage. Women’s psychology is something truly difficult to understand.
Finding someone new probably wouldn’t be hard for me. I have a good job, stable income, and decent looks. I studied abroad and currently work for a big company. My family is also well-off, and they helped us buy our home. When we’re out, people often joke that my wife is lucky to have a good-looking, responsible husband who’s financially secure with a supportive family. However, I don’t want to end things just yet; I want to give both of us a chance for a few reasons.
First, I still have deep feelings for my wife. We came together out of love, not from pressure or haste.
Second, our everyday life as a couple has been peaceful, without any major problems until this incident.
Third, for our child—I think about those carefree, joyful times when our child laughs with us, and I don’t want to break that.
Fourth, my wife’s family has always treated me well, and I have great respect and fondness for them.
As of now, this situation has only just started and hasn’t reached a physical level (at least as far as I know). Even if they do end things and my wife comes back, I’ll be the one who’s hurt. But I think I can handle those feelings. If things escalate and end between us, though, many more people will be hurt if the truth comes out. I don’t want that. Since I was young, I’ve believed in living honorably, no matter how others treat me.
Now, I’m mentally preparing for any outcome, but I’d appreciate readers’ advice on the following: First, if my wife agrees to end things with him, how should I act so she doesn’t see me as weak for overlooking this? Second, if we continue our life together, how should I change to regain her affection and feelings?
I’m not sure if “starting over” is something that can happen in real life, but I’ll give it my best so I won’t have any regrets. I really hope to receive readers’ advice, especially from those who have experienced something similar and from women readers. Thank you.
---
---
Vợ mất cảm xúc nên phản bội tôi
Tôi cứ nghĩ lo đầy đủ vật chất, không nhậu nhẹt, gái gú, chịu khó san sẻ việc nhà, chăm con với vợ, quà cáp ngày lễ tết là đủ.
Tôi là tác giả bài viết "Vợ dùng nước hoa, mặc váy ngắn khi làm chỗ mới", cảm ơn mọi người cho ý kiến tư vấn cho câu chuyện của tôi. Sau khi suy nghĩ, tôi lựa chọn phương pháp nói thẳng với vợ và người đồng nghiệp kia. Tôi nhắn tin cho người đồng nghiệp này và đề nghị gặp nhau để nói chuyện trực tiếp. Tuy nhiên, anh ta không đồng ý và nói rằng rất bận. Anh ta phủ nhận chuyện với vợ tôi và chụp lại tin nhắn giữa hai người và gửi cho tôi. Trong tin nhắn, anh ta khuyên vợ tôi quay lại hàn gắn với chồng và còn nói thêm với tôi rằng "nếu anh ta muốn, mọi chuyện đã tiến xa hơn rồi".
Tôi không tin tưởng anh này vì nếu không có ý đồ gì với vợ tôi, ngay từ đầu sẽ không tiếp cận và thường xuyên tâm sự với em (khoảng 2-3 tuần trước khi tôi phát hiện), thỉnh thoảng mua tặng cà phê, trà sữa ở công ty, chủ động muốn đưa vợ tôi về sau khi công ty đi nhậu. Tôi cảm thấy anh ta lo sợ nên chỉ muốn đẩy hết trách nhiệm cho vợ tôi.
Sau đó, tôi nói chuyện trực tiếp với vợ rằng đã biết chuyện của em và anh đồng nghiệp kia. Vợ phủ nhận và bảo tôi suy diễn, đừng làm gì ảnh hưởng đến công việc của em và đồng nghiệp kia. Tôi hỏi lại vợ có dám công khai tin nhắn điện thoại với anh kia không, em im lặng. Sau đó, tôi nói rõ ràng quan điểm của mình là: Một, nếu thấy hết tình cảm, không còn muốn cố gắng nữa thì dừng lại, lúc đó vợ muốn đến với ai thì đến chứ tôi không chấp nhận chuyện ngoại tình. Hai, dừng lại với đồng nghiệp kia và quay về với gia đình, cùng nhau cố gắng sửa chữa, hàn gắn lại mọi thứ.
Tôi cho vợ thời gian suy nghĩ, nhìn nhận lại mọi chuyện để quyết định. Tôi cũng hỏi vợ lý do em hết cảm xúc với tôi và chuyện nhiều lần muốn tôi thay đổi nhưng tôi không làm. Vợ trả lời không phải vì chuyện gì to tát, mà vì những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống. Đúng là bây giờ tôi không còn chiều chuộng, tình cảm với vợ như hồi yêu nhau nữa. Mười chuyện vợ muốn, tôi chỉ đồng ý 5-6 chuyện, kiểu như vậy. Tôi cứ nghĩ rằng lo đầy đủ vật chất cho gia đình, không nhậu nhẹt, gái gú, chịu khó san sẻ việc nhà, chăm con với vợ, quà cáp những ngày lễ tết là đủ. Nhưng không, có lẽ vợ tôi cần những thứ khác, những cử chỉ quan tâm tình cảm, lãng mạn. Điều này đúng là tôi ít làm hơn từ khi cưới nhau. Tâm lý phụ nữ là điều gì đó thật khó hiểu.
Với tôi, việc tìm một người mới có lẽ không khó khăn. Công việc, thu nhập, ngoại hình đều ổn. Tôi từng du học nước ngoài và đang làm cho công ty lớn. Gia đình bên nội điều kiện tốt, việc mua nhà cũng do bên nội hỗ trợ toàn bộ. Nhiều lúc ra ngoài, mọi người hay trêu vợ tôi lấy được chồng đẹp trai, ngoan, biết kiếm tiền mà gia đình lại có điều kiện. Tuy nhiên, tôi không muốn kết thúc ngay mà vẫn muốn có thêm cơ hội cho cả hai vì nhiều yếu tố.
Thứ nhất, tôi vẫn còn nhiều tình cảm với vợ. Chúng tôi đến với nhau xuất phát từ tình yêu chứ không phải ép buộc hay vội vàng gì.
Thứ hai, cuộc sống hàng ngày hai vợ chồng êm đềm, không có vấn đề gì to tát cho đến khi xảy ra chuyện kia.
Thứ ba, vì con, nghĩ đến những lần bé con cười đùa vô tư bên bố mẹ, tôi không muốn kết thúc.
Thứ tư, gia đình vợ tốt với tôi và tôi cũng quý mến họ.
Chuyện hiện tại mới chỉ chớm bắt đầu, chưa đến mức đụng chạm thể xác (ít nhất theo tôi biết là vậy). Dù sao nếu hai người kia kết thúc và vợ quay lại, cũng chỉ có tôi bị tổn thương. Cảm xúc đó tôi nghĩ mình xử lý được. Nhưng nếu hai vợ chồng căng thẳng và kết thúc, chuyện kia mọi người biết sẽ có nhiều người khác tổn thương. Tôi không muốn làm như vậy. Từ bé đến giờ, tôi luôn tâm niệm phải sống tử tế, dù mọi người có đối xử với mình ra sao.
Bây giờ, tôi chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi chuyện có thể xảy ra, nhưng rất mong được độc giả tư vấn về việc sau: Thứ nhất, nếu vợ đồng ý chấm dứt với người kia, tôi nên cư xử như nào để vợ thấy tôi không nhu nhược khi bỏ qua chuyện này. Thứ hai, cuộc sống sau này của hai vợ chồng nếu chúng tôi tiếp tục, tôi nên thay đổi thế nào để lấy lại tình cảm, cảm xúc của vợ.
Tôi không biết việc "yêu lại từ đầu" có tồn tại ngoài đời thực không nhưng sẽ cố hết sức, để không nuối tiếc. Rất mong nhận được ý kiến tư vấn của độc giả, nhất là những người có kinh nghiệm, từng trải qua tình huống tương tự và chị em phụ nữ. Tôi xin cảm ơn.
Quốc Trường
https://vnexpress.net/vo-mat-cam-xuc-nen-phan-boi-toi-4808140.html
Nhận xét
Đăng nhận xét