My wife always has the thought of living with her parents

My wife always has the thought of living with her parents.

My parents want us to move in with them to help with the family business, but my wife says if that's the case, I can go, and she and our child will stay at her parents' house.

I’m 29 years old, working as a technician for a company. I've been married for three years, and we have a lovely little child. My wife and I have always loved each other and treated both sides of our families well. However, there’s one thing I’ve just discovered about her: she married me only because my family lives near hers. 

For years, my parents worked hard, saving money, and left us the house we are currently living in. They bought a house by the beach to relax, as it had been their dream. My younger brother moved with my parents to that house, which brought them good fortune and business success. They even started a new travel agency there. My brother can’t handle everything by himself, and my parents want to share some of the workload to have more time to rest. But there’s just too much work. 

Besides, being far from me and their grandchild, they feel lonely. They called, asking me to consider moving in with them. 

I discussed this with my wife, and she said she only wanted to live with her parents, or I could go live with my parents while she and our child stayed at her parents' house. I was a bit surprised by her words. I pretended to say that my parents were thinking of selling our current house because it's still under their name. I was shocked when my wife said that there were several empty rooms at her parents' house, and I shouldn’t worry about it. I thought she was just saying that on impulse, but after discussing it five or six times, she still insisted on not moving away from our village because she didn’t want to be far from her parents. The reason wasn’t that my parents had treated her badly.

Now I’m in a difficult situation, torn between my parents and my wife. I thought about asking my in-laws to help, but I’m afraid they might think the same way as my wife since most parents want to live close to their children. 

When I look at myself, I feel like I should go; but when I look at my wife and child, I wonder how I can just leave. My brother-in-law lives next to my in-laws, and my wife’s younger brother also has a family and is expecting their first child. Both sons-in-law and daughters-in-law are there, as are their grandchildren, and my in-laws see them every single day of the month. Meanwhile, my parents live far away, and my younger brother, still single because of work, has no time to help. I haven’t been able to do anything to help my parents, and now, even though I have a child, I can’t let them see their grandchild often.

On top of that, after being away from my parents for just a few years, I miss them terribly, and I miss my younger brother whenever I see other families gathering together. On weekends, when we visit my in-laws, and everyone is there having fun, I feel a sense of loneliness. Seeing my wife happy, I can’t bear to make her upset, thinking she might feel the same way as I do if we moved far away. 

I really want to move in with my parents right away, but I don’t want to make my wife unhappy. What should I do?

Hoang Nam
---


---

Vợ luôn có tư tưởng sống cùng bố mẹ đẻ

Bố mẹ tôi mong chúng tôi đến ở cùng để hỗ trợ việc kinh doanh, vợ bảo nếu thế tôi cứ đến, vợ con sẽ ở nhà ngoại.

Tôi 29 tuổi, làm nhân viên kỹ thuật cho một công ty, kết hôn được ba năm và đang có một nhóc đáng yêu. Vợ chồng tôi luôn yêu thương nhau và đối xử tốt với cả hai bên nội ngoại. Chỉ có một điều giờ tôi mới biết về vợ, đó là em kết hôn với tôi chỉ vì nhà tôi ở gần gia đình em. Bố mẹ tôi bao nhiêu năm tích cóp làm ăn để ra được một khoản tiền, để lại ngôi nhà hai vợ chồng tôi đang ở. Bố mẹ tôi mua ngôi nhà gần biển sống thư thái vì đó là ước mơ của họ. Em trai cùng bố mẹ chuyển đến ngôi nhà mới, hợp vía ngôi nhà đó, kinh doanh tốt. Bố mẹ mở thêm ngành lữ hành tại đó, công việc tất bật, một mình em tôi không lo hết được. Bố mẹ muốn san bớt công việc để có thời gian nghỉ ngơi nhưng nhiều việc quá. Thêm vào đó, xa tôi và cháu nội, hai ông bà lại thêm buồn. Bố mẹ gọi điện, mong muốn tôi cân nhắc chuyển đến ở cùng.

Tôi bàn với vợ, em nói chỉ muốn ở cùng bố mẹ đẻ, hoặc tôi có thể đến ở cùng bố mẹ tôi, em và con về ông bà ngoại. Tôi hơi bị bất ngờ trước lời nói của vợ. Tôi giả vờ nói bố mẹ có ý định bán nhà mình đang ở vì sổ vẫn đứng tên ông bà. Bất ngờ khi vợ bảo nhà ông bà ngoại còn thừa mấy phòng, anh không cần ngại. Tưởng vợ chỉ nhất thời nói vậy thế nhưng 5-6 lần bàn đi bàn lại, em nhất quyết không rời khỏi làng chúng tôi đang ở vì không muốn đi đâu xa bố mẹ, lý do không phải vì bố mẹ chồng đối xử không tốt với em.

Tôi rơi vào tình cảnh khó xử, một bên là bố mẹ, một bên là vợ. Tôi định nhờ bố mẹ vợ nói hộ nhưng sợ có thể họ cùng suy nghĩ với vợ tôi, tâm lý ai cũng muốn gần con cái. Nhìn lại mình, tôi lại thấy nên đi; quay ra nhìn vợ con lại nghĩ sao có thể nói đi là đi được. Vợ chồng anh vợ đang sống cạnh bố mẹ vợ, em trai dưới vợ cũng có gia đình và chuẩn bị đón con đầu lòng; dâu rể đều có, cháu nội cháu ngoại đủ cả, ngày nào bố mẹ vợ cũng gặp họ, một tháng đủ cả 30 ngày. Còn bố mẹ tôi, đất khách quê người, em trai tôi còn chưa có vợ vì bận lo đủ thứ, tôi chẳng giúp gì được cho bố mẹ, nay có con cũng chẳng thể cho cháu gặp ông bà nội thường xuyên.

Hơn nữa mới xa bố mẹ vài năm tôi luôn thấy nhớ họ, nhớ em trai mỗi khi nhìn thấy nhà ai đó quây quần. Hoặc những dịp cuối tuần sang nhà bố mẹ vợ, mọi người đông vui, tôi cảm thất lạc lõng. Thấy vợ vui tôi cũng không đành lành lòng, nghĩ chắc vợ cũng cảm giác giống tôi nếu đi xa. Tôi rất muốn ngay lập tức chuyển đến ở cùng bố mẹ nhưng lại không muốn vợ buồn. Tôi phải làm sao?

Hoàng Nam

Nhận xét

Bài đăng phổ biến