My mother-in-law has repeatedly reported my faults to my birth mother.
My mother-in-law has repeatedly reported my faults to my birth mother.
It has been almost a month since this happened, but I still haven't calmed down and found peace.
I’m 29 years old, my husband is a few years older, and we have one child. Both sets of parents are elderly and in poor health, so we alternate spending a few weeks at my in-laws' and a few weeks at my parents'. My parents take care of the baby so my husband and I can work. My husband's salary isn't enough to support the baby. Both of my parents are retired and have pensions, so they aren't financially dependent, while my in-laws are farmers. Before we had the baby, I used to give my mother-in-law 2 to 3 million VND a month from my salary (which was only 8 million VND at the time). My husband doesn't give me his salary, but he takes care of outside expenses like food, parties, and gifts for me, and whatever's left goes into his account.
We got married out of love, and we love each other deeply. I suffered from postpartum depression, saw a psychologist, and told my mother-in-law, but she was indifferent and didn’t say anything. Recently, I got caught in the rain on my way home from work. It only started raining when I was close to home, so I didn’t wear a raincoat and got wet and cold. When I got home, my mother-in-law asked me to wash the baby’s dishes. I said, "Yes, Mom, let me take a shower first because I’m cold," and then hurried to get some clothes. She thought I was waiting for my husband to come home and wash them, saying he works hard and I should just wash the dishes and get it over with. I replied that I didn’t mean that at all, and she should leave them, and I would wash them after my shower. I’m the one who usually washes them anyway.
I didn’t expect those words to make her so angry. As soon as I finished showering and went to the bedroom to get a towel, she was already outside loudly calling my mom to complain about what I had said. I was stunned to hear my mother-in-law talking to my mom about me like that. I burst into tears, feeling deeply hurt and pitying my parents—especially my mom, who just had eye surgery and couldn’t do anything. I felt sorry for myself too. Why should my parents have to endure this because of me? I crawled into the closet, hid, and cried a lot.
When my husband came home, I apologized to my mother-in-law, reaffirming that I never intended to wait for him to wash the dishes. I told her if I had said anything wrong, I hoped she could forgive me, that it wasn’t intentional. But my apology wasn’t accepted, and my husband suggested divorce. I packed my things and planned to go to my mom’s house. After reconciling, we returned to my in-laws the next day. This wasn’t the first time my mother-in-law had reported me to my mother, but I hadn’t overheard it before, only heard about it from my mom. To this day, I still feel hurt, withdrawn, and have lost the joy in life. I’m not angry at my mother-in-law; I just don’t know how to face her. Since then, my husband has become distant. We don’t talk to each other anymore. What should I do?
Hoang Ngoc
---
---
Mẹ chồng nhiều lần mách tội tôi với mẹ đẻ
Chuyện đã xảy ra gần một tháng nhưng tôi chưa nguôi ngoai và bình an trở lại.
Tôi 29 tuổi, chồng lớn hơn vài tuổi, có một con. Ông bà nội ngoại đều lớn tuổi, sức khỏe không tốt nên chia ra vài tuần chúng tôi ở nhà chồng, vài tuần ở nhà tôi. Ba mẹ chăm em bé cho vợ chồng tôi đi làm. Lương chồng không đủ nuôi em bé. Ba mẹ tôi đều nghỉ hưu và có lương hưu nên không phụ thuộc kinh tế, ba mẹ chồng làm ruộng. Lúc chưa có em bé, tôi đưa cho mẹ chồng 2-3 triệu đồng mỗi tháng bằng tiền lương của tôi (lương tôi hồi đó chỉ 8 triệu đồng). Chồng không đưa tiền lương cho tôi nhưng chi phí ăn uống ngoài, đám tiệc, mua quà cho tôi... là chồng lo, dư anh sẽ để trong tài khoản.
Vợ chồng tôi đến với nhau vì tình yêu và yêu thương nhau rất nhiều. Tôi bị trầm cảm sau sinh, gặp bác sĩ tâm lý, có nói với mẹ chồng nhưng bà thờ ơ, không nói gì. Mới đây, tôi đi làm về gặp mưa, do gần tới nhà mới mưa nên không mặc áo mưa, bị ướt và lạnh. Tôi về, mẹ chồng kêu rửa chén của em bé. Tôi nói: "Dạ mẹ, để con tắm rồi sẽ rửa vì con lạnh", sau đó vội đi lấy quần áo. Mẹ lại cho rằng tôi đợi chồng về rửa, chồng tôi đi làm cực khổ rồi, có mấy cái chén rửa đi cho xong. Tôi mới trả lời lại là mình không có ý đó, mẹ cứ để đấy con đi tắm xong sẽ rửa. Hàng ngày, tôi vẫn là người rửa mà.
Tôi không ngờ câu nói đó đã làm mẹ chồng nóng lên. Tôi vừa tắm xong, vào phòng để lấy khăn, ở ngoài mẹ chồng đã lớn tiếng gọi cho mẹ tôi, mách về việc tôi nói như vậy. Tôi ngỡ ngàng khi nghe lời mẹ chồng nói với mẹ đẻ về tôi. Tôi bật khóc, thấy tổn thương sâu sắc, thương ba mẹ vì mẹ mới mổ mắt, không làm được gì. Tôi thấy thương thân phận mình, tại sao phải để ba mẹ chịu cảnh như vậy vì mình? Tôi chui vào tủ trốn, khóc rất nhiều.
Chồng đi làm về, tôi ra xin lỗi mẹ, khẳng định lại là mình không có ý định đợi chồng về rửa. Tôi nói nếu con lỡ lời gì, mong mẹ bỏ qua, con không cố ý. Chuyện tôi xin lỗi không thành, chồng bảo ly hôn. Tôi dọn đồ và định về nhà mẹ đẻ rồi vợ chồng làm hòa và về nhà mẹ chồng vào hôm sau. Đây không phải lần đầu tiên mẹ chồng mách với mẹ đẻ, thế nhưng mấy lần trước tôi không tận tai nghe, chỉ nghe mẹ đẻ kể lại. Đến nay, tôi vẫn còn tổn thương và thu mình lại, mất niềm vui trong cuộc sống. Tôi không giận mẹ chồng, chỉ là không biết làm sao để đối mặt. Sau chuyện này chồng cũng lạnh lùng với tôi, vợ chồng không ai nói chuyện với ai. Tôi phải làm sao đây?
Hoàng Ngọc
https://vnexpress.net/me-chong-nhieu-lan-mach-toi-toi-voi-me-de-4804889.html
Nhận xét
Đăng nhận xét