My father refuses to work and asks me for money every month
My father refuses to work and asks me for money every month.
His health is still good, he's not too old, but he doesn't know how to make money.
My parents divorced when I finished fifth grade. My father stayed in the countryside, without a job, and with no ambition to earn a living. My mother is a teacher. My father was often jealous, drank, and hit my mother. That's why she left him—she couldn't take it anymore. My mother said that it was one thing for him not to make money, but no one could tolerate being beaten. I also wanted her to leave him so she wouldn't suffer. But while my mother could leave him, as his child, I couldn't.
I lived with my mother until I grew up, got a job, and started my own family. As my father got older and had grandchildren, he drank less. His drinking wasn't due to addiction, but rather from being alone, with no job, and always being too accommodating. Living in the countryside, as the head of the family clan, he never missed a single funeral or wedding, attending them all despite having no money but still wanting to save face. His old house floor had deteriorated, and once I had more means, I built him a new one (a nice, fully equipped one-story house for him to live alone). He demanded a motorbike, and I bought him one. But my father was caught multiple times by the police for drinking and driving. The last time was more than a year ago; he was fined 7 million VND and had his license suspended for 23 months. I didn’t bother getting the bike back this time. I was too frustrated and exhausted.
I should also add that my father isn't entirely bad. During the pandemic, when I asked, he stayed in Hanoi to look after my child so I could work. When he's not drinking, he's normal, kind of gentle but stubborn. However, he doesn't know how to make a living. Back in the countryside, he has no skills, no job, and no determination. Whenever someone invites him out to eat or drink, he'll go. He has no money, so every month he asks me for some. I have to support him with phone top-ups, paying his electricity bills, food, expenses for attending funerals and weddings, and general living costs. His health is still good, he's not too old, but he still doesn't know how to make money. I've told him over and over, but I've grown tired of it. He demands a fancy motorbike, a scooter, claiming it’s to go to work, but in the end, he doesn't do anything, only uses it to go out and have fun.
As his child, I can't abandon him. I'm both angry and sympathetic because he's old now, living alone without his children around (I’m his only child). No matter what, he's still my father. But when I think about it, I feel sad and discouraged. I post this hoping others in a similar situation can share their experiences. Thank you.
Trần An
---
Bố không chịu đi làm, tháng nào cũng xin tiền tôi
Sức khoẻ ông còn tốt, không già quá nhưng cũng chẳng biết làm gì ra tiền.
Bố mẹ ly dị từ khi tôi học hết lớp năm. Bố ở quê, không nghề nghiệp, không tu chí làm ăn. Mẹ là giáo viên. Bố hay ghen tuông, rượu chè và đánh mẹ. Vì vậy mẹ bỏ vì không thể chịu được nữa. Mẹ nói bố không làm ra tiền thì thôi không nói nhưng đánh mẹ thì không ai chịu được. Tôi cũng muốn mẹ bỏ bố cho đỡ khổ. Nhưng mẹ bỏ được, còn phận con là tôi không bỏ được.
Tôi sống với mẹ đến khi trưởng thành, có công việc, gia đình riêng. Bố khi đã già hơn, có cháu cũng đỡ rượu chè hơn. Việc rượu chè không phải do bố nghiện rượu, mà sống một mình lại không công việc, tính cả nể, sống ở quê, là trưởng họ nên lúc nào trong họ có công việc đều đi, đám ma, đám cưới đi không sót buổi nào, không có tiền nhưng sĩ diện. Sàn nhà cũ hỏng bỏ đi, sau khi có điều kiện hơn, tôi đã xây nhà cho (nhà cấp bốn mới đẹp đủ tiện nghi sống một mình), đòi mua xe máy, tôi cũng mua cho. Nhưng bố rượu chè năm lần bảy lượt bị công an bắt do sử dụng xe máy khi có rượu bia trong người. Lần gần nhất là hơn một năm trước, bị phạt 7 triệu đồng và giữ bằng 23 tháng, tôi không lấy xe ra cho nữa, quá chán và mệt mỏi.
Cũng phải nói thêm bố tôi không hoàn toàn xấu. Suốt mùa dịch tôi nhờ, ông cũng ở Hà Nội trông con cho tôi đi làm, khi không rượu chè, người cũng bình thường, kiểu hiền nhưng cục tính. Tuy nhiên ông không biết làm ăn, ở quê không có nghề nghiệp cũng không biết làm gì, không chăm chỉ chịu khó... rảnh rỗi ai rủ đi ăn uống ở đâu là đi. Không có tiền nên hàng tháng xin tiền tôi. Tôi phải hỗ trợ từ nạp điện thoại, đóng tiền điện, ăn uống, tiền đi đám ma đám cưới, tiền sinh sống,... Sức khoẻ ông còn tốt, không già quá nhưng cũng chẳng biết làm gì ra tiền. Tôi nói mãi cũng chán. Xe thì đòi mua xe đẹp, xe ga,... ngày xưa bảo mua cho bố đi làm ăn, nhưng cuối cùng chẳng làm được gì, chỉ có đi chơi thôi.
Là con thì không bỏ được bố, tôi vừa giận nhưng cũng thấy thương vì già rồi sống một mình, không có con cái bên cạnh (chỉ có mình tôi, con một), dù thế nào cũng là bố của mình, nhưng nghĩ vẫn thấy buồn chán. Tôi đăng bài này lên chỉ mong những người cùng hoàn cảnh chia sẻ. Trân trọng cảm ơn.
Trần An
https://vnexpress.net/bo-khong-chiu-di-lam-thang-nao-cung-xin-tien-toi-4802899.html
🎯 Nội dung này chỉ là một ví dụ để học tiếng Anh.
🎯 This content is only an example of learning English.
Nhận xét
Đăng nhận xét