I was scolded by my mother-in-law for asking my husband to give my parents-in-law 400,000 VND per month.
I was scolded by my mother-in-law for asking my husband to give my parents-in-law 400,000 VND per month.
I told him, if he didn’t have much money, he could give my father 200,000 VND and my mother 200,000 VND each month to make them happy.
I am 27 years old, working an office job in Saigon. I have been married for almost two years and just gave birth to a baby over two months ago. My husband is my first love. He is gentle, loves and pampers me. He works in packaging and scrap materials. He is self-employed and is currently paying off a truck on an installment plan, which costs around 10 million VND per month. Before we got married, we agreed to contribute part of our monthly income to a joint fund for raising our children and preparing for the future. However, after we moved in together, he didn’t give me that portion of his salary.
Because my family is struggling, and although my in-laws are better off, my husband and I mainly rely on each other. We are still in the early stages of building our careers, so he hasn’t been able to support me much. My salary is used to care for our child. Since I live with my in-laws, I give my mother-in-law about 2.5 million VND each month to cover food, utilities (from my salary). My husband’s salary goes toward the truck payments, driver expenses, fuel, food, etc. On special occasions, he always buys me gifts. I feel like we are more like a dating couple than a married one because we don’t have any shared savings for the future.
I told him, if he didn’t have much money, he could give my father 200,000 VND and my mother 200,000 VND each month to make them happy. Since I am their only child, I want them to feel appreciated, knowing that their son-in-law thinks of them. I have mentioned this to him several times, but he didn’t do it. When my mother-in-law found out I had asked him for this, she told her sisters and scolded me, saying, “When your parents are sick, see if your husband will abandon them.” Meanwhile, I thought, if you don’t care for them when they are healthy, how can you wait until they’re ill to start caring? My mother-in-law is outspoken and impulsive; she’s not careful with her words. She shares every little thing that happens in our home with her sisters and neighbors. Although I contribute money to help her every month, she complains that it’s too little, but instead of telling me directly, she talks behind my back to others.
I still remember the day we had our wedding, and she didn’t bring the customary dowry money. According to tradition, you need to have dowry money, even just a small amount, to honor both the groom’s and bride’s families. Many people knew she hadn’t brought it, and when asked, she said, “In our family’s weddings, nobody needs dowry money.” My mother-in-law has money, but she lent hundreds of millions of VND to others, and now no one has paid her back, leaving her sleepless. I can’t understand why she didn’t use that money to help her son’s business but instead lent it to people who wouldn’t repay, causing her sleepless nights.
I sometimes think that single or single mothers have their advantages because they don’t owe anyone emotionally. They live their lives as they please. Often, I think raising my child alone would be better. I wouldn’t need to live with my in-laws and face all this pressure. Since my husband doesn’t help with raising our child, I feel like it wouldn’t make much difference if I had a husband or not; I could raise the child on my own. Am I right to think this way? I would appreciate any advice from readers. Thank you.
Mai Hoa
---
---
Tôi bị mẹ chồng mắng khi bảo chồng biếu ba mẹ vợ tháng 400 nghìn
Tôi nói anh mỗi tháng không có tiền nhiều thì biếu ba vợ 200 ngàn, mẹ vợ 200 ngàn để cho ông bà vui.
Tôi 27 tuổi, làm công việc văn phòng ở Sài Gòn, cưới chồng được gần hai năm, và mới sinh con hơn hai tháng. Chồng là mối tình đầu của tôi, hiền, yêu thương, chiều chuộng tôi, làm bên bao bì và phế liệu. Anh tự làm và đang trả góp một chiếc xe tải. Tiền góp xe khoảng 10 triệu đồng mỗi tháng. Trước khi cưới, vợ chồng thống nhất góp một phần tiền lương hàng tháng vào quỹ chung để nuôi con và lo cho tương lai. Nhưng khi về sống chung, anh không đưa tôi phần tiền lương đó.
Do nhà tôi khó khăn, nhà chồng khá hơn nhưng chủ yếu là vợ chồng tự nương tựa lấy nhau, lại đang trong giai đoạn khởi nghiệp nên anh không phụ tôi được là mấy. Tiền lương của tôi để lo cho con. Vì tôi sống bên nhà chồng nên mỗi tháng đưa mẹ chồng khoảng 2,5 triệu đồng để lo chi phí ăn uống, điện nước (từ tiền lương của tôi). Tiền lương của chồng để góp xe, chi phí tài xế, dầu, ăn uống... Mỗi dịp lễ, anh đều mua quà tặng tôi. Tôi thấy cả hai như đôi yêu nhau hơn là vợ chồng vì không có tiền chung để dành nào cho tương lai.
Tôi nói anh mỗi tháng không có tiền nhiều thì biếu ba vợ 200 ngàn, mẹ vợ 200 ngàn để cho ông bà vui. Vì ba mẹ chỉ có mình tôi nên tôi muốn ba mẹ vui lòng vì con rể luôn nghĩ đến ba mẹ. Tôi đã nói nhiều lần nhưng anh không làm. Khi mẹ chồng biết tôi yêu cầu chồng như thế, bà kể với các chị em của bà và quát tôi: "Ba mẹ con bệnh đau xem chồng con có bỏ không". Trong khi tôi suy nghĩ, lúc ba mẹ khỏe mạnh mà không lo, đợi đau ốm mới lo sao được. Mẹ chồng tôi nóng đâu nói đó, không phải là người cẩn trọng lời nói. Những chuyện lớn nhỏ trong nhà bà đều kể cho chị em và hàng xóm nghe không sót chuyện gì. Tôi đưa tiền phụ bà mỗi tháng, bà chê ít nhưng không nói trước mặt cho tôi biết mà đi nói sau lưng người này người kia.
Tôi còn nhớ lúc rước dâu, bà không mang tiền nạp tài theo. Theo phong tục, phải có tiền nạp tài, dù ít dù nhiều cũng phải có để nở mặt cả nhà trai nhà gái. Nhiều người biết bà không đưa tiền nạp tài, hỏi thì bà nói: "Anh chị em tôi cưới hỏi, không ai cần tiền nạp tài cả". Mẹ chồng tôi có tiền nhưng đem cho người ta mượn mấy trăm triệu, giờ không ai trả hết khiến bà ngày đêm mất ngủ. Tôi suy nghĩ tại sao tiền bà không để cho con trai khởi nghiệp mà lại đem đi cho người ta mượn không trả để rồi bị mất ngủ.
Tôi cảm thấy những người độc thân hoặc làm mẹ đơn thân cũng có cái tốt của họ, vì họ không mắc nợ tình cảm của ai. Họ sống cuộc sống theo ý muốn của họ. Nhiều lúc tôi nghĩ một mình nuôi con cũng tốt, tôi sẽ chẳng cần ở bên nhà chồng để phải chịu nhiều áp lực. Chồng không phụ việc nuôi con nên tôi thấy có chồng hay không cũng không quá quan trọng, mình tôi nuôi con cũng được. Tôi suy nghĩ như vậy có đúng không? Mong nhận được góp ý từ quý bạn đọc. Xin cảm ơn.
Mai Hoa
https://vnexpress.net/toi-bi-me-chong-mang-khi-bao-chong-bieu-ba-me-vo-thang-400-nghin-4805096.html
Nhận xét
Đăng nhận xét