Haunted by the sound of my father-in-law opening beer cans while living together
Haunted by the sound of my father-in-law opening beer cans while living together
Our family's routine has been turned upside down since he moved in. My children and I often feel uncomfortable, but we dare not express our opinions.
The topic of bringing a father-in-law or mother-in-law to live with the family has garnered much attention from readers through two articles: "My husband dislikes my father, so I can’t bring him to live with us" and "More worry than joy when my mother wants to live with my husband and me." Below are similar circumstances shared by readers.
Haunted by the sound of my father-in-law opening beer cans while living together
I want to share the feelings of a husband who has silently endured for over 10 years. My father-in-law is 65 years old, born in the countryside, and finds joy in drinking alcohol. Once he starts drinking, he transforms from a respectable man into someone out of control, picking fights and cursing at everyone, causing embarrassment with neighbors, friends, and family.
When he worked as a security guard, he would sneak beer in at night, got caught, and was warned. When my mother-in-law set up a small brick-fenced hut to raise chickens, he used that as an excuse to get angry and moved out there, locking the door and letting no one in. Although he was supposed to raise chickens and rabbits, within a few days, they started dying one by one. Even the dog he had was left starving to the point it had to scavenge from trash cans for food. In the middle of the night, he would secretly buy alcohol and drink, then call people and rant incoherently, sometimes cursing them. There were times when relatives or friends visited, and the family didn’t dare invite him over, fearing he’d cause trouble after drinking. And then came the routine of having one or two beers with every meal, then three or four, causing constant bickering between my in-laws about this issue.
Our family routine has been disrupted since he moved in. My children and I often feel uncomfortable but dare not speak up, afraid it would upset my wife or cause unnecessary drama. Every time I hear the sound of a beer can being opened, followed by their arguments, I am haunted, frustrated, and unable to focus on work or relax on weekends. Sometimes he gets upset, packs his things, and stays at my brother-in-law's house, but a few days later, they call, asking us to take him back because they can't handle him either.
I know you are devoted to your father, but please, allow our small family to live in peace. (phatnt)
Mother favors my brother even though she lives with me
My mother is a strong woman. After my father passed away, she single-handedly raised the three of us. She loves us dearly, but no one can live with her without constant arguments. Since my father's passing, she often engages in spiritual rituals and spends her days talking about how bad others are, without anything positive to say. Gradually, she alienated everyone, and no one liked her or wanted to interact with her. Even we, her children, can't have a normal conversation with her. She exaggerates stories, though without malicious intent. For even the smallest things, she scolds us, sometimes for an entire day without tiring.
She is very stubborn and refuses to work for others. She runs a small grocery shop, even though sales are poor. She keeps expired goods, reluctant to throw them away, and our family ends up consuming them. When she's sick, we advise her to see a doctor, but she insists she's not ill, claiming remedies or medicines will do the trick. If she's angry with us, she says she won’t see a doctor, implying she’s willing to die. She’s very biased. Even though I live with her and give her money monthly, she saves it all for my brother. Or if my brother wants money for his business and I don’t lend it to him, she causes a huge scene. My brother tends to take on projects beyond his capability, leading to frequent failures, and after several failed attempts, I’ve stopped lending him money.
Out of the three children, I’m the only one living with and taking care of her. All I ask is for her to stop speaking ill of others. I don't need her to take care of me, but she refuses to change. In her mind, whether she’s right or wrong, no one is allowed to disagree. I’m suffocating in my own family. (Ngoc Le)
---
---
Ám ảnh tiếng khui lon bia của bố vợ khi ở chung
Nếp sinh hoạt của gia đình đảo lộn khi ông ở chung, tôi và các con nhiều lúc thấy chướng nhưng không dám ý kiến.
Chủ đề đón bố vợ hoặc mẹ vợ về sống cùng nhà đang được nhiều độc giả quan tâm qua hai bài viết: "Chồng không thích bố vợ nên tôi không thể đón ông lên sống cùng" và "Lo nhiều hơn vui khi mẹ đẻ muốn sống cùng vợ chồng tôi". Dưới đây là những hoàn cảnh tương tự được độc giả chia sẻ.
Ám ảnh tiếng khui lon bia của bố vợ khi ở chung
Tôi xin chia sẻ cảm giác của một người chồng hơn 10 năm phải âm thầm chịu đựng. Bố vợ tôi 65 tuổi, xuất thân ở quê, lấy rượu chè làm thú vui. Một khi đã vào rượu bia, ông từ một người đàng hoàng trở thành người mất kiểm soát, kiếm chuyện chửi rủa hết người này đến người khác, làm mất mặt với hàng xóm, bạn bè và người thân.
Lúc ông làm bảo vệ, tối đến lén mang bia vào uống, bị người ta phát hiện và cảnh cáo. Lúc mẹ vợ dựng một mái lều rào gạch nuôi gà, ông lấy cớ giận dỗi rồi dọn ra ngoài ấy ở, đóng cửa suốt ngày không cho ai vào. Mang tiếng nuôi gà, thỏ nhưng được vài hôm thì chết dần chết mòn, nuôi con chó mà bỏ đói đến mức phải đi bới thùng rác kiếm ăn. Giữa đêm hôm, ông mua rượu bia về lén uống, say xỉn là gọi điện cho người này người kia nói nhảm, chửi rủa. Có những lúc bà con, bạn bè ghé thăm chiêu đãi, gia đình không dám mời ông về, sợ uống xong sẽ gây chuyện. Rồi chuyện tới bữa ăn là phải làm một hai lon, rồi ba bốn lon, nên suốt ngày mẹ vợ cứ cằn nhằn, cãi nhau về việc này.
Nếp sinh hoạt của gia đình đảo lộn khi ông ở chung, tôi và các con nhiều lúc thấy chướng nhưng không dám ý kiến, sợ vợ buồn hoặc lời ra tiếng vào. Mỗi lần nghe tiếng khui lon bia, rồi ông bà cãi nhau là tôi rất ám ảnh, khó chịu, không thể tập trung vào công việc hay nghỉ ngơi cuối tuần. Có hôm ông giận lấy đồ bỏ qua nhà đứa em ở, vài hôm chúng nó gọi lên bảo rước về vì không chịu nổi.
Bạn có hiếu với bố nhưng làm ơn, hãy để gia đình nhỏ của mình được yên ổn. (phatnt)
Mẹ dành mọi thứ cho anh trai dù ở cùng tôi
Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, cha tôi mất, mẹ một mình nuôi ba anh em. Mẹ rất yêu thương chúng tôi nhưng không ai có thể ở chung với mẹ mà không có những cuộc cãi vã. Từ hồi cha mất, bà hay lên đồng, tối ngày nói chuyện chỉ kể người này người kia xấu, không có điều gì tích cực. Dần dần bà làm mất lòng mọi người, không ai thích bà hay ra mặt vì bà, ngay cả chúng tôi cũng không thể nói chuyện với mẹ như bình thường. Bà thêm mắm dặm muối trong câu chuyện dù không có ý xấu gì. Những chuyện nhỏ xíu, bà cũng chửi chúng tôi, có khi cả ngày không biết mệt.
Bà rất cố chấp, không bao giờ đi làm cho người ta. Bà mở bán tạp hóa dù không bán được, đồ hết hạn thì tiếc rồi để gia đình ăn. Bà bệnh, khuyên đi khám thì nói không bệnh, uống này kia là hết hoặc giận chúng tôi thì nói không khám để cho chết. Bà thiên vị, dù tôi ở chung và đưa tiền cho bà hàng tháng nhưng bà để dành tiền đó cho anh tôi hết, hoặc khi anh muốn tiền kinh doanh mà tôi không cho mượn, bà giãy nảy làm ầm lên. Anh tôi có tật làm không theo sức mình nên nhiều lần thất bại, cứ đổ tiền vô vọng nên dần tôi không cho mượn.
Ba đứa con chỉ mình tôi ở và lo cho mẹ. Tôi chỉ cần bà bỏ tính nói xấu người khác chứ tôi chẳng cần bà lo gì cho mình nhưng mãi không sửa. Quan điểm của bà là bà đúng hay sai đều không được cãi. Tôi đang ngộp thở trong chính gia đình mình. (Ngoc Le)
Nhận xét
Đăng nhận xét